Sống an nhiên như người Đà Nẵng…

Sống an nhiên như người Đà Nẵng…Người ta vẫn nói, Đà Nẵng được thiên nhiên ưu ái rất nhiều cảnh đẹp, núi đẹp, biển đẹp, hùng vĩ, và ngày càng phát triển. Nhưng có điều quan trọng không kém trong việc Đà Nẵng được lòng du khách, để người ta đi rồi lưu luyến quay lại chính là nhờ con người nơi đây, những con người thân thiện, góp phần tô điểm cho thương hiệu “thành phố đáng sống”.  Mà người Đà Nẵng cũng không tự nói về mình, mà là những du khách đến Đà Nẵng rồi nói, có một câu chuyện, là cảm nhận của vị khách ấy, về con người Đà Nẵng, về lòng tin của con người nơi đây!

“Tôi là một du khách đến từ Hà Nội, Tôi chọn Đà Nẵng là địa điểm lý tưởng cho chuyến du lịch trong dịp năm mới, và đây cũng là lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với những con người ở vùng biển Miền Trung. Tôi và Vợ đã thốt lên “ Tại sao những người này họ lại tin tưởng gia đình mình đến như vậy? phải chăng điều đó đã trở nên bình thường với họ?”

Hôm nay, ngày mà làm tâm trạng tôi cảm thấy ái ngại cho chính bản thân mình! Tôi dậy từ sớm để ghé sang chợ Hải Sản mua đồ tươi ngon để về nhậu cùng vài người bạn, với lời khuyên của những người đi trước, Tôi hạn chế đi ăn ở nhà hàng hay quán nhậu mà thử ghé chợ để mua về nấu món Lẩu nấm hải sản để khoe tay nghề với vài người bạn ở Đà Nẵng! Lúc này tôi ghé lại một chị bày thúng hải sản trên vỉa hè với Mực, Tôm, Ghẹ, con nào con nấy to đùng và nhìn rất ngon mắt! Khi đó tôi đã mua gần 800 ngàn cho tất cả, mà vẫn thấy rẻ, đang lúc hí hửng gói xong và lấy ví để trả tiền thì tôi mới tá hỏa ra rằng mình để quên ví ở nhà, thế là tôi nói chị ấy rằng chờ một lát tôi đến khách sạn lấy tiền, vừa nói tôi vừa chỉ về phía khách sạn chỉ cách chợ 500m; thì chị ấy liền nói “ Anh cứ xách về luôn đi, tiện đường đem về luôn khỏi mất công đi lại…, về cất xong đem tiền ra gửi em cũng được!” Tôi chợt tròn mắt! Tôi đã nghĩ rằng nếu tôi đi mà không quay lại thì chị ấy mất trắng còn gì? Lý do nào mà chị ấy tin tôi như vậy? trong khi tôi nói đặc sệt giọng bắc đến từ Hà Nội và mang phong cách là dân du lịch? Tôi lấy làm ái ngại và rối rít cảm ơn chị ấy và đi về hướng khách sạn, trong tâm trí vẫn còn ái ngại vì nụ cười và khuôn mặt chất phát của chị ấy… Sau khi gửi tiền cho Chị thì chị ấy còn chỉ tôi vài lời khuyên để bảo quản hải sản tươi sống hơn…

Tối đến tôi có ghé một cửa hàng nhỏ ven đường Nguyễn Thị Minh Khai để mua vài thứ về làm quà và có dặn bà chủ quán rằng làm trước cho tôi 20 gói nhỏ để sáng mai tôi ghé lấy, tôi hỏi là cọc tiền bao nhiêu thì bà chủ quán bảo rằng muốn đặt bao nhiêu thì đặt hoặc sáng mai đến lấy rồi đưa tiền luôn cũng được, uy tín là trên hết mà… Lần này lời nói của bà chủ quán lại khiến tôi bất ngờ! trong cùng một ngày mà tôi lại gặp 2 trường hợp mà đúng 2 lần tôi đi mua đồ đều gặp, phải chăng nó đã thành nếp sống của những người nơi đây?– Lúc trong bàn nhậu tôi có đem câu chuyện kể lại cho những người bạn Đà Nẵng nghe thì họ nói đấy là chuyện bình thường ở huyện! Đại loại như đi sửa xe hay sửa bất cứ thứ gì cứ tới cửa hàng và gửi ở đó, xong thì quay lại lấy và gửi tiền, mọi người thấy đó làm quen rồi.Dù thời gian có trôi đi nữa, thì những nét đẹp của người Đà Nẵng sẽ vẫn còn đó, mặn mà, gần gũi, thân thương với bất kì ai đến với quê hương thân yêu của họ!



Bình luận